Những con đường đang mệt…đợi bước chân
09:50 - 29/07/2021
Kính tặng thành phố Hồ Chí Minh - Hà Nội yêu dấu.

![]() Nhà thơ - Bác sĩ TS. Vũ Hiền Phương
![]()
![]()
![]()
|
Hình như mệt lắm rồi
Những con đường thiêm thiếp như ngủ say
Hàng cây lo lắng khẽ lay
Sàng gió bồn chồn rơi rơi hạt nắng
Những khung cửa tự then cài tĩnh lặng
Biết đường buồn mà chẳng thể ra thăm
Đường sinh ra để đỡ những bước chân
Thích đông vui mặc những giờ quá tải
Dù bắt đầu hay mịt mù xa ngái
Những bước chân trên đường đều được nâng niu
Những bước chân giờ này đang ở nơi đâu
Thảng thốt đứng ngồi hay lao đi vội vã
Hơi thở con đường nặng như đeo đá
Khi cảm nhận đến tận cùng những run rẩy liêu xiêu
Sáng và chiều
Ngày đêm như giằng xé
Khái niệm thời gian xáo trộn hết rồi
Còi cấp cứu không định hình sáng - tối
Không báo rằng đêm trắng đã ban mai
Người vừa được hồi sinh là ai?
Người vĩnh viễn không bước chân ra đường nữa là ai?
Muốn hét thật to mà nghẹn ngào không thể
Nghiệt ngã thế
Dưới dáng hình dịch bệnh
Lưỡi hái tử thần trong hơi thở nghiệt oan
Nhói buốt tận tim gan
Nước mắt, mồ hôi nơi nào đã cạn
Những bước chân dìu những bước chân gồng mình trong hoạn nạn
Trước lằn ranh sinh - tử
Không còn so đo được - mất
Chỉ cháy sáng một tình yêu duy nhất
Con Người!
Bao giờ được thảnh thơi
Bước chân khoan thai trên con đường yêu dấu
Hy vọng sẽ không lâu
Dù chẳng biết còn thêm bước chân nào sẽ vắng
Bởi đêm nay chưa hết là đêm trắng
Nhưng đường ơi, xin hãy bình tâm đợi
Những bước chân vui nhất định sẽ quay về.
Hà Nội - 26/7/2021
https://vanhoavaphattrien.vn/nhung-con-duong-dang-metdoi-buoc-chan-a2382.html