Thời bao cấp, chế độ tem phiếu, nên các cửa hàng thường phân phối bán theo ngày cho các loại tem phiếu khác nhau, để nhân viên dễ lọc thịt. Ví dụ: phiếu E được 6 lạng thịt/tháng, phiếu A được 2,4 kg thịt/tháng, còn phiếu trẻ em là 2 lạng/tháng.
Và câu chuyện sau đây là một ví dụ:
Buổi sáng ông bố sai thằng con ra cửa hàng thực phẩm xếp hàng mua thịt. Thằng bé đi được một lúc, chạy về nhà, mặt mày tái mét, thở hổn hển. Ông bố thấy con về không bèn quát:
- Sao không mua được thịt mà lại về không thế kia?
Thằng bé run lẩy bẩy nói:
- Nay họ không bán thịt lợn...!
- Láo, cửa hàng thực phẩm mọi ngày vẫn bán thịt lợn, sao nay lại không bán? Chắc mày lại đánh nhau với đứa nào mà không đi mua chứ gì???
Thằng bé càng sợ bị bố đánh cố thanh minh:
- Con có đến mà, con có đánh nhau đâu...
- Vậy thì tại sao?
- Con thấy họ đề một tấm biển bán thịt người, bố không tin ra mà xem!
Ông bố bán tín, bán nghi, đạp xe ra cửa hàng thì thấy dòng chữ to ghi trên bảng:
HÔM NAY BÁN THỊT CÁN BỘ (KỂ CẢ GIÁO VIÊN)
NGÀY MAI BÁN THỊT TRẺ EM
Nhìn sang bên kia đường, ông giật nảy mình khì chạm mắt vào tấm biển ghi trước một cửa hàng: "XAY BỘT TRẺ EM".
Thảo nào mà thằng bé mới sợ hết hồn như thế!